ngày xuân mơ nở trắng rừng

Mộc Châu, Mộc Châu, Sơn La, Việt Nam. Đối với những bạn ở miền Bắc, chắc hẳn cái tên Mộc Châu không hề xa lạ đối với những ai đam mê du lịch. Và nhắc đến nơi đây, chúng ta không thể không kể đến việc chiêm ngưỡng hoa mận Mộc Châu. Tết dương lịch năm 2021 rơi Mận mơ nở mấy bông Đêm tết đêm rất sâu. Người thì gạt nỗi sầu. Xuân mong xuân như ý Mẹ tôi ngồi bếp lửa. Em tôi đi tha hương. Anh tôi lạc bốn phương. Người tình sầu muôn hướng … Này thì đêm xuân đốt lửa nồng. Cùng mấy cậu em nhỏ. Nâng chén chú chén anh. Nửa Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Mùa xuân: "mơ nở trắng rừng" mùa xuân Việt Bắc đặc trăng là màu trắng tinh khiết của của rừng hoa mơ, giữa khung cảnh thơ mộng ấy là hình ảnh con người cần mẫn, tỉ mỉ, khéo léo chuốt từng sợi giang để đan nón. Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình Môn Ngữ Văn Lớp 7 Đoạn thơ sau đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì và phân tích cái hay của biện pháp nghệ thuật đó: "Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan Lên Mộc Châu mùa xuân ngắm hoa mận nở trắng trời. Xem ngay >> Tour Hà Nội - Mộc Châu 2 ngày 1 đêm. Hotline: 024.7307 5060. 1. Bản Phiêng Khoang. Đến bản Phiêng Khoang bạn hoà mình vào những nếp nhà sàn cổ người Thái,thung lũng mận cổ thụ hoa nở trắng rừng đan xen những trái hp oppo a3s tiba tiba mati total dan tidak bisa dicas. “Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giang”.- Thiên nhiên cũng là rừng nhưng là một thứ rừng mang vẻ đẹp đặc trưng của mùa xuân Việt Bắc, rừng mơ đang giữa mùa hoa. “Nở trắng rừng” là cả một không gian bát ngát màu trắng, thứ màu trắng tinh khuyết của những cánh hoa mơ. -Hoà hợp với vẻ đẹp thuần khiết và dịu dàng ấy của ngày xuân, hình ảnh con người tuy vẫn là người lao động bình dị, nhưng công việc gợi lên không khí tĩnh lặng, thanh bình “chuốt giang”, “đan nón”. Nhà thơ làm rõ không khí ấy bằng hình ảnh và cả thanh điệu “chuốt” – “từng sợi giang”. tranh thứ ba, mùa hạ“Ve kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mình”.- Rừng trong tranh lúc này là “rừng phách”, lại là rừng phách với màu Cấu trúc của câu thơ “Ve” – “kêu rừng phách đổ vàng” còn như cho phép người đọc hiểu rằng tiếng ve kêu khiến rừng phách đổ sang màu vàng, bởi cái màu vàng của rừng phách nhẹ quá, lung linh quá. Thật ra, theo đúng lo-gích, nghĩa của câu thơ là nghe tiếng ve kêu, thấy rừng phách đổ Câu thơ gợi một không gian lấp lánh màu vàng Màu vàng trên cao, mùa vàng phủ đầy mặt đất, mùa vàng lơ lửng giữa trời…- Giữa màu vàng ấy, có những bước chân của một cô gái nhỏ Việt Bắc đang hái măng trong rừng. Thật tĩnh lặng và đáng yêu.+ Tố Hữu không chỉ nói cô gái, mà nói là “cô em gái”, rất trìu mến. + Tố Hữu gọi việc lấy măng là “hái măng”, giống như việc hái hoa hái quả. Thật ra, việc lấy măng rừng không phải là việc nhẹ nhàng như hái hoa hái quả. + Hình ảnh “cô em gái” còn thêm hai tiếng “một mình”, khiến cho bức tranh càng tăng thêm vẻ yên bình. g. Bức tranh thứ tư, mùa thu Việt Bắc “Rừng thu trăng rọi hoà bình Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung”. - Bức tranh rất đặc biệt rừng, không rõ rừng gì, chỉ biết là “rừng thu”. Màu của rừng cũng là màu của “trăng rọi hoà bình”, màu của ánh trăng toả xuống lá rừng. - Bốn tiếng “trăng rọi hoà bình” gợi lên hai liên tưởng Ánh trăng dịu dàng, yên ả toả xuống rừng thu; cũng có thể hiểu là ánh trăng chiếu rọi phong cảnh hoà bình, trong một đêm thu hoà bình sau khi chiến tranh vừa kết Giữa cảnh rừng thu ấy, con người xuất hiện trong bức tranh cũng rất độc đáo không thấy hình dáng hay màu sắc, chỉ nhận ra từ âm thanh “tiếng hát”.+ “tiếng hát ân tình thuỷ chung” Thật hợp với bức tranh dưới ánh trăng thu.+ Liên tưởng Một đêm trăng thu sau ngày hoà bình trở lại, nhân dân Việt Bắc hội tụ dưới ánh trăng thanh bình, những đôi trai gái vui rừng được hát với những câu hát ân tình, trao nhau những lời hò hẹn thuỷ Kết thúc bộ tranh tứ bình bằng một bức tranh đầy đủ nhân hậu, lạc quan. Ta có thể thấy cảnh và người Việt Bắc chuyển từ quá khứ sang hiện tại. Người đọc có thể nhận ra ý đồ nghệ thuật của nhà thơ vì sao không kết cấu bộ tranh tứ bình theo trình tự bốn mùa xuân, hạ, thu, đông để rồi cuối bức tranh phải là mùa đông. Nhà thơ giã từ biệt Bắc giữa mùa thu. Kỉ niệm sau cùng, đẹp nhất là mùa thu, là phong cảnh hoà bình. “Việt Bắc” là một trong những tập thơ hay nhất của Tố Hữu. Tập thơ này chủ yếu viết về thời kỳ kháng chiến chống Pháp, trong đó “Việt Bắc” được xem là đỉnh cao của thơ Tố Hữu. Bài thơ là một bức tranh trữ tình mà hoành tráng, bao quát cả một diện lớn vé thời gian suốt 15 năm “Nhớ khi kháng Nhật thuở còn Việt Minh”, trên một không gian là toàn bộ Việt Bắc, kéo tràn sang Tây Bắc. Bút cảa Tố Hữu ở bài thơ này tỏ ra rất dồi dào. “Việt Bắc” là một bài thơ dài, không phải đoạn nào viết cũng đểu tay. Nhưng có những đoạn quả thật là đặc sắc mà ở đó người đọc thấy được vẻ đẹp của ngòi bút Tố Hữu Ngày xuân mơ nở trắng rừng,Nhớ người đan nón chuốt từng sợi kêu rừng phách đổ vàng,Nhớ cô em gái hái măng một thu trăng rọi hòa bình,Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung. Bức tranh Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Đến đây nên xanh trầm tĩnh đã nhường chỗ cho nền trắng tinh khiết của hoa mơ rừng. Hai chữ “trắng rừng” khiến cảnh rừng như bừng sáng. Phải nói rằng đây là một hình ảnh có sức ám ảnh lớn đối với hồn thơ Tố Hữu. Việt Bắc trong nỗi nhớ của Tố Hữu dường như không thể thiếu được sắc hoa này. Về sau, trong bài “Theo chân Bác”, Tố Hữu sẽ viết Ôi sáng xuân nay, xuân 41 Trắng rừng biên giói nở hoa mơ Bác về. Im lặng. Con chim hót Thánh thót bờ lau vui ngẩn ngơ. Trên nễn cảnh ấy hiện ra hình ảnh người Việt Bắc trong một công việc thầm lặng “Nhớ người đan nón chuốt từng sợi gịang”. Hai chữ “chuốt từng” gợi ra được dáng điệu cần mẫn, cẩn trọng và tài hoa. Không biết người đan nón kia gửi vào từng sợi giang nỗi niềm gì, ước mơ gì? Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình. Trong những bức tranh trên, chúng ta mới chỉ thấy màu sác, đường nét và ánh sáng. Đến đây chúng ta còn nghe thấy được âm thanh của rừng, đó là tiếng nhạc ve. Nhạc ve làm cho không khí trở nên xao động. Phải nói rằng trong các bức tranh ở đây thi Việt Bắc mùa hè là đặc sắc hơn cả. Trong câu thơ, chúng ta thấy dường như có một phản ứng dây chuyền chạy từ đầu đến cuối câu thơ. Ve kêu gọi hè đến, hè đến làm cho những rừng phách ngả sang màu vàng. Ai đã lên Việt Bắc, dễ thấy hình ảnh kỳ lạ của những cánh rừng phách. Trong những ngày cuối cùng của mùa xuân, những cây phách vẫn là màu xanh, nụ hoa vẫn náu kín trong những kẽ lá. Nhưng khi những tiếng ve đầu tiên của mùa hè cất lên thì chúng nhất loạt trổ hoa vàng. Chi cổ vài ba ngày mà những rừng phách đã lênh láng sắc vàng. Chữ “đổ” là một chữ tinh tế. Nó nhấn mạnh vào khía cạnh mau lẹ trong việc biến đổi màu sắc, đồng thời diễn tả những trận mưa hoa vàng rừng phách mỗi khi có một luổng gió ào qua. Bõ ràng, gam màu đến đây đã thay đổi hằn, sấc trắng đã nhường chỗ hẳn cho sác vàng. Dường như âm thanh đã làm đổi thay màu sắc. Trên nền cảnh ấy xuất hiện một hình ảnh lao động đấy kiên nhẫn của một cô gái Việt Bắc “Nhớ cô em gái hái măng một mình”. Hình ảnh này làm toát lên dáng điệu chịu thương, chịu khó, hay lam hay làm, giàu đức hy sinh. Bao bọc lên hình ảnh này dường như chúng ta thấy sự cảm thương kín đáo của người viết. Bộ tranh này kết thúc bằng bức tranh thu. Ba bức tranh trên là cảnh ngày, riêng bức này là cảnh đêm. Bức tranh vẽ ra những ánh trăng rọi qua vòm lá tạo thành một khung cảnh huyển ảo “Rừng thu trăng rọi hoà bình”. Nó xui khiến ta nhớ đến một câu thơ cũng viết vể đêm rừng Việt Bắc của Hồ Chí Minh “Trăng lồng cồ thụ bóng lồng hoa”. Đây đúng là khung cảnh trữ tình dành cho những cuộc hát giao duyên. Cho nên nó là cảnh cuối cùng “Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung”. Chữ “ai” là cách nói bóng gió, ám chỉ người đang hát cùng với mình, làm cho lời lẽ trở nên tình tứ hơn. Và qua tiếng hát chúng ta thấy được phẩm chất ân tình, chung thuỷ của người Việt Bắc. lời khẳng định về nỗi nhớ thương da diết và tình cảm thủy chung của người ra đi dành cho quê hương Việt Bắc. Nỗi nhớ đã làm sống dậy trong tâm tưởng hình ảnh thiên nhiên, con người nơi chiến khu cách the card to flip 👆Ta về, mình có nhớ ta Ta về ta nhớ những hoa cùng người Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi èo cao nắng ánh dao gài thắt lưng. Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình Rừng thu trăng rọi hòa bình Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườilời khẳng định về nỗi nhớ thương da diết và tình cảm thủy chung của người ra đi dành cho quê hương Việt Bắc. Nỗi nhớ đã làm sống dậy trong tâm tưởng hình ảnh thiên nhiên, con người nơi chiến khu cách dung 2 câu đầu là gì? Ta về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườinỗi nhớ chung và cảm xúc chủ đạo của cả bài thơnội dung 8 câu sau là gì?Rừng xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.bức tranh Tứ Bình của Việt Bắcmùa đông ''Rừng xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt lưng''bức tranh mùa đông ấm áp, lắng dịu- cảnh sắc thiên nhiên ''rừng xanh, hoa chuối đỏ tươi'' => sắc xanh bao la của rừng núi điểm những bông hoa chuối đỏ tươi như bó đuốc sáng rực xua đi sự lạnh lẽo, heo hắt của núi rừng, thắp lên ngọn lửa ấm áp, mang lại ánh sáng cùng hơi ấm cho nơi hình ảnh con người ''đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng'' => ánh nắng phản chiếu vào những lưỡi dao tạo nên vẻ đẹp lấp lánh=> trước thiên nhiên bao la của núi rừng, con người trở nên kì vĩ, hùng tráng hơn với hoạt động phát nương, làm rẫy, thiên nhiên dường như đang hô ứng để làm bật lên hình ảnh con ngườimùa hạ ''Ve kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mình''bức tranh mùa hạ rộn ràng náo nức- cảnh sắc thiên nhiên+ ''ve kêu rừng phách đổ vàng'' => ''đổ'' là động từ mạnh, diễn tả sự chuyển động đột ngột của màu vàng của thiên nhiên hòa quyện cùng tiếng ve kêu khiến cảnh thêm sinh động, có hồn, tưng bừng hơn. có thể chính tiếng ve đã đánh thức rừng phách nở hình ảnh con người ''em gái hái măng'' => tuy xuất hiện một mình nhưng lại không gợi cảm giác buồn bã, đơn độc bởi đã có sự đồng điệu của thiên nhiên đang ở độ chín, độ đẹp nhất => toát lên vẻ đẹp cần mẫn, chịu thương chịu khó của con người Việt Bắc nói riêng hay của con người Việt Nam nói chungmùa xuân ''Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giang''bức tranh mùa xuân rực rỡ, chói chang+ màu sắc sắc trắng của hoa mơ, 1 loài hoa đặc trưng của Việt Bắc, 1 màu trắng tinh khiết, thanh nhã, đẹp đến nao lòng=> kết hợp với hình ảnh ''người đan nón'' => vẽ lên một bức tranh đẹp đẽ, nên thơ từ phong cảnh Việt Bắc và nét đẹp của người lao động với đôi bàn tay khéo léo tài hoa, chăm chút cần mẫn với từng sản phẩm lao động của mình+ âm thanh hiệp vần ''ơ'' mơ-nở, ''ưng'' rừng-từng => giúp người đọc cảm nhận sự tinh tế, âm thanh của rừng mơ đồng loạt nở hoamùa thu ''Rừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung''bức tranh mùa thu êm ái, ngọt ngào - cảnh sắc thiên nhiên ''trăng rọi hòa bình'' => ánh trăng dịu nhẹ, huyền ảo gợi không khí thanh bình, yên ả. ánh trăng còn là ánh sáng của hòa bình, là niềm vui của sự tự do, chiếu sáng lan tỏa khắp núi rừng Tây Bắc- con người ''tiếng hát ân tình thủy chung'' => con người vẫn say sưa cất tiếng hát mộc mạc mà chân thành => hình ảnh con người được khai thác thông qua hình thức sinh hoạt văn hóa đặc trưng của người dân VB đó là lối hát giao duyên, là tiếng hát của sự ân tình, thủy chung=> sự hòa quyện giữa cảnh và người trong bức tranh theo từng mùa đã nói lên vẻ đẹp tâm hồn của người dân nơi đâyđặc sắc nghệ thuật của đoạn thơ là gì?+ thể thơ lục bát thuần dân tộc+ sử dụng kết cấu đối đáp trong văn học dân gian+ ngôn ngữ giản dị+ hình ảnh thơ gần gũi mà tinh tế+ giọng thơ thiết tha, đậm chất nhạcnội dung chủ đạo của đoạn thơ là gì? + Mỗi mùa mỗi cảnh, đều mang vẻ đẹp riêng trong vẻ đẹp chung đó là sự hài hòa giữa màu sắc và âm thanh, giữa người và cảnh, cảnh và người cùng làm cho nhau thêm đẹp, làm cho bức tranh thêm sinh động.+ Thiên nhiên cảnh vật quen thuộc, bình dị, gần gũi nhưng rất thơ mộng, trữ tình và nỗi nhớ sâu sắc của người cán bộ cách mạng về Việt Bắc. Bài Thơ Việt Bắc ❤️ Nội Dung, Cảm Nhận, Dàn Ý, Nghị Luận ✅ Tuyển Tập Những Cách Làm Văn Hay Và Ấn Tượng Nhất Cho Tác Phẩm Việt Bắc. Lời Bài Thơ Việt Bắc Tố Hữu8 Câu Đầu Việt BắcNội Dung Bài Thơ Việt BắcCảm Nhận 8 Câu Thơ Đầu Bài Việt BắcCảm Nhận Về Bài Thơ Việt BắcPhân Tích 20 Câu Đầu Bài Việt BắcPhân Tích Bức Tranh Tứ Bình Bài Thơ Việt BắcCảm Nhận Khổ 5 Bài Thơ Việt BắcNghị Luận Bài Việt BắcBài Thơ Việt Bắc Lớp 12Bài Thơ Việt Bắc Ra Đời Trong Hoàn Cảnh Nào Trước khi đi vào phân tích cảm nhận bài thơ Việt Bắc. Chúng ta cùng độc lại bài thơ Theo chân Bác một lần nữa nhé! Mình về mình có nhớ ta?Mười lăm năm ấy thiết tha mặn về mình có nhớ không?Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ ai tha thiết bên cồnBâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm đưa buổi phân lyCầm tay nhau biết nói gì hôm nay… Mình đi, có nhớ những ngàyMưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?Mình về, có nhớ chiến khuMiếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?Mình về, rừng núi nhớ aiTrám bùi để rụng, măng mai để giàMình đi, có nhớ những nhàHắt hiu lau xám, đậm đà lòng sonMình về, còn nhớ núi nonNhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt MinhMình đi, mình có nhớ mìnhTân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa? Ta với mình, mình với taLòng ta sau trước mặn mà đinh ninhMình đi, mình lại nhớ mìnhNguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…Nhớ gì như nhớ người yêuTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sươngSớm khuya bếp lửa người thương đi từng rừng nứa bờ treNgòi Thia sông áy, suối Lê vơi đầyTa đi, ta nhớ những ngàyMình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi… Thương nhau, chia củ sắn lùiBát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùngNhớ người mẹ nắng cháy lưngịu con lên rẫy bẻ từng bắp ngôNhớ sao lớp học i tờồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoanNhớ sao ngày tháng cơ quanGian nan đời vẫn ca vang núi sao tiếng mõ rừng chiềuChày đêm nện cối đều đều suối xa… Ta về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườiRừng xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hoà bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung. Nhớ khi giặc đến giặc lùngRừng cây núi đá ta cùng đánh TâyNúi giăng thành luỹ sắt dàyRừng che bộ đội rừng vây quân thùMênh mông bốn mặt sương mùất trời ta cả chiến khu một lòng. Ai về ai có nhớ không?Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo GiàngNhớ sông Lô, nhớ phố RàngNhớ từ Cao-Lạng nhớ sang Nhị Hà…Những đường Việt Bắc của taêm đêm rầm rập như là đất rungQuân đi điệp điệp trùng trùngÁnh sao đầu súng bạn cùng mũ nanDân công đỏ đuốc từng đoànBước chân nát đá, muôn tàn lửa đêm thăm thẳm sương dàyèn pha bật sáng như ngày mai vui chiến thắng trăm miềmHoà Bình, Tây Bắc, iện Biên vui vềVui từ ồng Tháp, An KhêVui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng. Ai về ai có nhớ không?Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa trưa rực rỡ sao vàngTrung ương, Chính phủ luận bàn việc côngiều quân chiến dịch thu đôngNông thôn phát động, giao thông mở đườngGiữ đê, phòng hạn, thu lươngGửi dao miền ngược, thêm trường các khu… Ở đâu u ám quân thùNhìn lên Việt Bắc Cụ Hồ sáng soiỞ đâu đau đớn giống nòiTrông về Việt Bắc mà nuôi chí lăm năm ấy ai quênQuê hương cách mạng dựng nên Cộng hoàMình về mình lại nhớ taMái đình Hồng Thái cây đa Tân Trào. Nước trôi nước có về nguồnMây đi mây có cùng non trở về?Mình về, ta gửi về quêThuyền nâu trâu mộng với bè nứa maiNâu này nhuộm áo không phaiCho lòng thêm đậm cho ai nhớ mìnhTrâu về, xanh lại Thái BìnhNứa mai gài chặt mối tình ngược xuôi. Nước trôi, lòng suối chẳng trôiMây đi mây vẫn nhớ hồi về noná mòn nhưng dạ chẳng mònChàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng mai mình gửi quê nhàNước non đâu cũng là ta với mìnhThái Bình đồng lại tươi xanhPhên nhà lại ấm, mái đình lại vui… Mình về thành thị xa xôiNhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?Phố đông, còn nhớ bản làngSáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng?Mình đi, ta hỏi thăm chừngBao giờ Việt Bắc tưng bừng thêm vui? ường về, đây đó gần thôi!Hôm nay rời bản về nơi thị thànhNhà cao chẳng khuất non xanhPhố đông, càng giục chân nhanh bước mai về lại thôn hươngRừng xưa núi cũ yêu thương lại vềNgày mai rộn rã sơn khêNgược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới Phấn Mễ, thiếc Cao Bằng Phố phường như nấm như măng giữa trờiMái trường ngói mới đỏ vui trăm nẻo về khơi luồng hàngMuối Thái Bình ngược Hà GiangCày bừa ông Xuất, mía đường tỉnh ThanhAi về mua vại Hương CanhAi lên mình gửi cho anh với nàngChiếu Nga Sơn, gạch Bát TràngVải tơ Nam ịnh, lụa hàng Hà ôngÁo em thêu chỉ biếc hồngMùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươiCòn non, còn nước, còn trờiBác Hồ thêm khoẻ, cuộc đời càng vui! Mình về với Bác đường xuôiThưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ NgườiNhớ ông Cụ mắt sáng ngờiÁo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường!Nhớ Người những sáng tinh sươngUng dung yên ngựa trên đường suối reoNhớ chân Người bước lên đèoNgười đi rừng núi trông theo bóng Người… Lòng ta ơn ảng đời đờiNgược xuôi đôi mặt một lời song năm xưa nước non HồngCòn đây ơn ảng nối dòng dài lâuNgàn năm non nước mai sauời đời ơn ảng càng sâu càng nồng. Cầm tay nhau hát vui chungHôm sau mình nhé, hát cùng Thủ đô. 👉Ngoài Lời Bài Thơ Việt Bắc Tố Hữu Chia sẻ đến bạn Bài Thơ Theo Chân Bác ❤️ Cảm Thụ, Phân Tích Trọn Bộ 8 Câu Đầu Việt Bắc Giới thiệu đến bạn 8 câu đầu của bài thơ Việt Bắc dưới đây, đọc theo đoạn thơ ngắn ngay nhé! Mình về mình có nhớ taMười lăm năm ấy thiết tha mặn về mình có nhớ khôngNhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?Tiếng ai tha thiết bên cồnBâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm đưa buổi phân liCầm tay nhau biết nói gì hôm nay 👉Bên cạnh 8 Câu Đầu Việt Bắc Tặng bạn trọn bộ Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Rằm Tháng Giêng ❤️️ Hay Nhất Nội Dung Bài Thơ Việt Bắc Gửi bạn tham khảo nội dung chính của bài thơ Việt Bắc được thể hiện qua những ý dưới đây. Lời nhắn nhủ của người ra đi và kẻ ở lại a Tám câu đầu Cuộc chia tay đầy lưu luyến, bịn rịn Cách xưng hô mình – ta và giọng điệu ngọt ngào của những câu ca dao, những câu hát giao duyên gợi nên khung cảnh chia tay bịn rịn, lưu luyếnTừ ngữĐiệp từ “mình về”, “mình có nhớ” gợi lên một khoảng không gian, thời gian đầy ắp kỉ niệmTừ láy “tha thiết”, “bâng khuâng”, “bồn chồn” gợi tả tâm trạng vấn vương, lưu luyếnĐiệp từ “nhớ”gợi tả nỗi nhớ triền miên15 năm ấy khoảng thời gian gắn bó với những tình cảm mặn nồng, thiết thaHình ảnh“núi”, “sông”, “nguồn” những hình ảnh tiêu biểu của núi rừng Việt Bắc.“cầm tay nhau” diễn tả sự bịn rịnáo chàm hoán dụ chỉ người dân VB Với hình ảnh chiếc áo chàm bình dị, chân thành cảm xúc của người ra đi – kẻ ở dâng trào không nói nên lời. ⇒ Tám câu đầu là khung cảnh chia tay đầy tâm trạng, bịn rịn, lưu luyến, bâng khuâng của kẻ ở người đi b Lời người ở lại nhắn gửi tới người ra đi Lời nhắn gửi được thể hiện dưới hình thức những câu hỏi nhớ về Việt bắc cội nguồn quê hương cách mạng, nhớ thiên nhiên Việt Bắc, nhớ những địa danh lịch sử, nhớ những kỉ niệm ân tình…Nghệ thuậtLiệt kê hàng loạt các kỉ niệmẩn dụ, nhân hóa rừng núi nhớ aiđiệp từ “mình”Cách ngắt nhịp /4, 4/4 đều tha thiết nhắn nhủ người về thật truyền cảm. ⇒ Thiên nhiên, mảnh đất và con người Việt Bắc với biết bao tình nghĩa, ân tình, thủy chung Nỗi nhớ của người ra đi và niềm tin vào Đảng, Chính phủ và Bác Hồ a Nhớ cảnh và người Việt Bắc Nỗi nhớ đưuọc so sánh với nỗi nhớ người yêuNhớ thiên nhiên Việt BắcTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngBuổi chiều khói bếp hòa quyện với sương núiCảnh bản làng ẩn hiện trong sươngCảnh rừng nứa, bờ tre…Thiên nhiên Việt Bắc qua 4 mùa với những hình ảnh độc đáo, đặc sắcNhớ về con người Việt BắcNhớ người Việt Bắc trong nghèo khó, vất vả mà vẫn tình nghĩa, thủy chung, gắn bó với cách mạngNhớ những kỉ niệm đầy ắp vui tươi, ấm áp giữa bộ đội và người dân Việt Bắc lớp học i tờ, những giờ liên hoanNhớ hình ảnh những con người mang vẻ đẹp mộc mạc, giản dị của người lao động “người mẹ”, “cô em gái”. ⇒ Với kết cấu đan xen, cứ một câu tả cảnh, một câu tả người đã làm nổi bật vẻ đẹp hài hoà, sự đan cài quấn quýt giữa thiên nhiên và con người. Đây là vẻ đẹp đậm màu sắc phương đông b Nhớ Việt Bắc đánh giặc và Việt Bắc anh hùng Nhớ hình ảnh cả núi rừng Việt Bắc đánh giặc “Rừng….”Nhớ hình ảnh đoàn quân kháng chiến “Quân đi…”Nhớ những chiến công ở Việt Bắc, những chiến thắng với niềm vui phơi phới ⇒ Nhịp thơ mạnh, dồn dập như âm hưởng bước hành quân. Hình ảnh kì vĩ… tất cả tạo nên một bức tranh sử thi hoành tráng để ca ngợi sức mạnh của chủ nghĩa yêu nước, của nhân dân anh hùng c Nhớ Việt Bắc niềm tin Nhớ cuộc họp cao cấp với nhiều chi tiết, hình ảnh tươi hình ảnh ngọn cờ đỏ thắm, rực rỡ sao vàng, có trung ương Đảng, có chính phủ và có Bác Hồ ⇒ Việt Bắc là cội nguồn là quê hương cách mạng III. Kết bài Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơNội dung bài thơ khúc tình ca về cách mạng, về cuộc kháng chiến và con người kháng chiến. Thể hiện sự gắn bó, ân tình sâu nặng với nhân dân, đất nước trong niềm tự hào dân tộc…Nghệ thuật đạm chất dân tộc, trong việc sử dụng hình thức đối đáp với cặp đại từ nhân xưng mình – ta, ngôn ngữu, hình ảnh thơ giản dị, nhịp thơ uyển chuyển, sử dụng thể thơ dân tộc – thể thơ lục bát…Cảm nhận của bản thân bài thơ cho chúng ta thấy nghĩa tình của người dân Việt trong những năm tháng khó khăn, gian khổ của cuộc chiến tranh, giành độc lập, tự do cho dân tộc 👉Ngoài Nội Dung Bài Thơ Việt Bắc bật mí đến bạn Thơ Nguyễn Khuyến ❤️️ Tuyển Tập Trọn Bộ Những Bài Thơ Cảm Nhận 8 Câu Thơ Đầu Bài Việt Bắc Dưới đây là bài cảm nhận về 8 câu thơ đầu bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu, cùng theo dõi ngay nhé! Chuyện ân tình cách mạng đã được Tố Hữu khéo léo thể hiện như tình yêu đôi lứa. “Mình về mình có nhớ taMười lắm năm ấy thiết tha mặn về mình có nhớ khôngNhìn cây nhớ núi, nhìn song nhớ nguồn?” “Mình” trên câu thơ trên chỉ người ra đi, còn “ta” là người ở lại. Dường như đây không còn là cuộc chia ly giữa đồng bào và cách mạng mà nó đã trở thành buổi chia ly của đôi lứa yêu nhau mặn nồng da diết. Qua đó ta mới mới phần nào thấm thía cái tình cảm mặn nồng, keo sơn của quân dân ta trong những buổi đầu đầu kháng chiến gian khổ, khó khăn. Dù bị cách trở bởi không gian và thời gian nhưng dường như cảm xúc từ trái tim đã nâng đỡ họ vượt qua mọi rào cản để trong tâm hồn “như chưa hề có cuộc chia ly”. Tính dân tộc về mặt hình thức còn thể hiện qua hình ảnh. Đó là dáng núi hình song ” Nhìn cây nhớ núi, nhìn song nhớ nguồn”. Người ở lại đặt câu hỏi tu từ “Mình về mình có nhớ ta” để nhắc nhớ người ra đi, gợi trong người ra đi những kỷ niệm về ” mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng”. Mười lăm năm ấy được tính từ năm 1940 sau khởi nghĩa Bắc Sơn cho đến tháng là mười lăm năm “Mình đây ta có đắng cay ngọt bùi”, là mười lăm năm có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, mười lăm năm “bát cơm chấm muối mối thù nặng vai”…làm sao kể xiết biết bao ân tình. Bốn từ “thiết tha mặn nồng” cho thấy tình cảm giữa Việt Bắc và cán bộ thật thủy chung sâu nặng, keo sơn bền chặt. Có lẽ vì thế nên nhà nghiên cứu Nguyễn Đức Quyền đã cho rằng ” “Mười lăm năm ấy” không chỉ đo bằng thước đo thời gian mà còn đo bằng thước đo tình cảm con người. Đó chính là thứ thuốc thử làm tăng thêm sự gắn bó keo sơn”. “- Tiếng ai tha thiết bên cồnBâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm đưa buổi phân liCầm tay nhau biết nói gì hôm nay” Nếu như người Việc Bắc gửi theo bước chân của người miền xuôi với bao nhiêu nỗi nhớ thì trong lời đối đáp của người miền xuôi cũng đầy ắp những bâng khuâng tha thiết. Không sử dụng đại từ xưng hô “mình”, “ta” mà người xưng hô sử dụng đại từ “ai” để khẳng định trước hết là sự gắn bó với người ở lại. Ai có thể là đại từ để hỏi nhưng ở đây đó chính là đại từ phiếm chỉ, rất gần cách nói của ca dao “Nhớ ai bồi hổi bồi hồi” Tố Hữu sử dụng và khai thác triệt để sự biến hoá hết sức linh diệu trong giá trị biểu cảm của từ “ai”. Một chữ “ai” của người về xuôi đủ làm xao xuyến lòng người đưa tiễn, đủ cho thấy người về xuôi yêu thương Việt Bắc đến chừng nào và hiểu nỗi niềm tha thiết của người Việt Bắc đối với cách mạng, đối với người miền xuôi. Một chữ “ai” làm xao động cả không gian đưa tiễn. Phải chăng “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở/Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn” Hai từ láy “bâng khuâng” và “bồn chồn” góp phần làm tang thêm tâm trạng người ra đi. 👉Ngoài Cảm Nhận 8 Câu Thơ Đầu Bài Việt Bắc Chia sẻ đến bạn Quê Hương Đỗ Trung Quân -️ Lời Bài Thơ, Phân Tích, Văn Mẫu Cảm Nhận Về Bài Thơ Việt Bắc Tham khảo ngay cách làm văn cảm nhận về bài thơ Việt Bắc đầy ấn tượng và độc đáo dưới đây của ngay nhé! Tố Hữu là một nhà thơ xuất sắc của nền thi ca hiện đại, là lá cờ đầu của thơ ca cách mạng Việt Nam. Với nhiều đóng góp trong nghệ thuật thì Việt Bắc là một trong những thành tựu xuất sắc đỉnh cao của thơ ca kháng chiến. Với cảm xúc chủ đạo là diễn tả cuộc chia ly đầy bâng khuâng lưu luyến, nỗi lòng kẻ ở người đi, bài thơ đã tái hiện lại thời kỳ gian khổ mà hào hùng, thể hiện nghĩa tình sâu nặng của con người kháng chiến với người dân Việt Bắc, với quê hương cách mạng. Đây cũng là nội dung chính của tác phẩm này mà tác giả muốn gửi gắm tới người đọc. Với cách tái hiện lại những kỉ niệm, những cảnh vật, con người nơi Việt Bắc, tác giả đã khắc họa chân thành cuộc sống và chiến đấu nơi chiến khu ân nặng nghĩa tình. Đồng thời, song hành với tình cảm chân thành ấy, Tố Hữu đã khéo léo vẽ lên bức tranh thiên nhiên, con người Việt Bắc bằng lời thơ của chính mình. Bức tranh ấy không chỉ được khác họa qua lời của người ra đi mà còn của cả người ở lại nữa. Nét nổi bật trong tác phẩm này cũng là nét độc đáo về nghệ thuật. Đầu tiên là thể thơ quen thuộc của dân tộc lục bát. Thể thơ này đã được Tố Hữu sử dụng thành thục và điêu luyện. Tác giả sử dụng kết cấu đối đáp thường thấy trong ca dao dân ca truyền thống. Cũng chính vì điều này đã giúp cho bài thơ dễ đi vào lòng người, dễ nhớ, dễ thuộc. Nét nổi bật thứ hai về nghệ thuật của bài thơ này là sự sử dụng biến hóa linh hoạt cặp đại từ “mình – ta”. Với sắc thái ngữ nghĩa biểu cảm phong phú được khai thác có hiệu quả, cặp đại từ này đã đem lại thành công không nhỏ cho tác phẩm. Và thành công không thể thiếu đối với bất kỳ tác phẩm nào đó là các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, tượng trưng, hoán dụ… quen thuộc. Nhưng thành công của Tố Hữu trong sử dụng các biện pháp truyền thống này đó là ông đã đặt những hình ảnh tượng trưng trong văn học theo cách cảm, cách nghĩ của nhân dân, của người dân miền núi. Tóm lại, bài thơ Việt Bắc rất điển hình cho phong cách thơ của Tố Hữu mộc mạc, giản dị, quen thuộc, gần gũi. Việt Bắc như một khúc tình ca về cách mạng, về cuộc kháng chiến và con người kháng chiến, vừa là khúc hát tâm tình, vừa là bản tổng kết về mười lăm năm kháng chiến gian khổ, một bản anh hùng ca về cuộc kháng chiến toàn dân, toàn diện vẻ vang của dân tộc. 👉Ngoài Cảm Nhận Về Bài Thơ Việt Bắc Chia sẻ đến bạn Phân Tích Bài Việt Bắc – Những Bài Văn Cảm Nhận Hay Phân Tích 20 Câu Đầu Bài Việt Bắc Gửi bạn mẫu phân tích 20 câu đầu bài thơ Việt Bắc hay nhất dưới đây, xem ngay và luôn nhé! “- Mình về mình có nhớ taMười lăm năm ấy thiết tha mặn về về mình có nhớ khôngNhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn? Tác giả sử dụng cặp xưng hô “mình-ta”, ở đây không phải đang nói đến xưng hô giữa những đôi lứa yêu nhau hay cặp vợ chồng nào đó mà là lời đối đáp của những người cách mạng với người dân Việt Bắc. Cách xưng hô ấy vừa mang tính dân tộc đậm đà lại thể hiện được tính trữ tình chính trị sâu sắc trong thơ Tố Hữu, như tiếng nói trong tình yêu đôi lứa, thể hiện sự gắn bó sâu sắc của người đi kẻ ở, đầy ngậm ngùi, lưu luyến. “Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng”, sự gắn bó ấy không phải chỉ trong những năm kháng chiến chống Pháp mà xuất phát từ những năm kháng chiến chống Nhật, tiêu biểu là cuộc khởi nghĩa Bắc Sơn 1940. Một khoảng thời gian dài chiến đấu gian khổ, càng làm cho tình cảm giữa những người chiến sĩ cách mạng và người dân Việt Bắc thêm sắt son, mặn nồng, thấm đượm ân tình. Mười lăm năm là quãng thời gian không ngắn cũng chẳng dài nhưng nó đủ khiến cho những cảm xúc biến thành hoài niệm, không thể nào lãng quên, như Chế Lan Viên từng viết “Khi ta ở đất chỉ là nơi đất ở/Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn”. “Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?” , và đặc biệt nỗi nhớ ấy đã lan tỏa khắp núi rừng, phải yêu, phải gắn bó, phải sống một trái tim chân tình biết mấy mới có thể có những cảm xúc thiết tha đến vậy? Tố Hữu để cho người ở lại lên tiếng. Chỉ có 12 câu nhưng đều xoáy vào những kỷ niệm của những ngày cách mạng rất gian nan nhưng sâu nặng nghĩa tình “Mình đi, có nhớ những ngàyMưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?Mình về, có nhớ chiến khuMiếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?Mình về, rừng núi nhớ aiTrám bùi để rụng, măng mai để giàMình đi, có nhớ những nhàHắt hiu lau xám, đậm đà lòng sonMình về, còn nhớ núi nonNhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt MinhMình đi, mình có nhớ mìnhTân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa” Đó là những kỉ niệm mà mỗi người không thể nào quên được. “Miếng cơm chấm muối” là hình ảnh chân thực rút ra từ thực tế cuộc sống khó khăn nghèo nàn thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên, sống trong hoàn cảnh thiếu thốn ấy nhưng mối thù nước nhà vẫn không bao giờ dập tắt. Hai hình ảnh ấy đối xứng đặt cùng một câu thơ tạo nên một mối tình đoàn kết gắn bó để chiến thắng quân thù. Người ở lại tiếp tục kể cho người ra đi,nhắc nhở họ về những năm tháng “trám bùi để rụng”, “măng mai để già”. Với thủ pháp đối lập “hắt hiu lau xám” với “đậm đà lòng son” diễn tả sâu sắc nỗi nhớ của người ở lại. Người ở lại kể về cuộc kháng chiến thuở Việt Minh đã cùng nhau chiến đấu. Và các địa danh gắn liền với Việt Bắc là không thể thiếu được. T ố Hữu đã nhắc về những địa danh lịch sử nổi tiếng ở Việt Bắc với những sự kiện quan trọng gắn liền với nó. Cây đa Tân Trào là nơi đội việt Nam tuyên truyền giải phóng quân làm lễ xuất phát còn mái đình Hồng Thái nơi Bác Hồ chủ trì cuộc họp quyết định làm cuộc cách mạng tháng tám. Tố Hữu đã đặt hai địa danh này ở cùng một câu thơ nhấn mạnh tầm quan trọng cũng như ý nghĩa lịch sử của nó. Trong một đoạn thơ ngắn mà đã có đến 8 chữ “mình” và 7 chữ “nhớ”, trong đó có câu thơ 3 chữ “mình” luyến láy và chuyển nghĩa rất tài tình khi nhắc đến những địa danh cách mạng từ nay đã đi vào lịch sử lại càng thể hiện tình nghĩa sâu nặng của người ở lại kể với người ra đi. 👉Bên cạnh Phân Tích 20 Câu Đầu Bài Việt Bắc khám phá ngay Bài Thơ Nhớ Rừng ❤️️ Phân Tích Bài Thơ Thế Lữ Trọn Bộ Phân Tích Bức Tranh Tứ Bình Bài Thơ Việt Bắc Bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc là đoạn trích nổi tiếng nhất. Cùng xem qua cách phân tích bức tranh một cách ý nghĩa nhất dưới đây nhé! Mở đầu đoạn thơ là hai câu thơ giới thiệu nội dung bao quát cảm xúc chung của đoạn thơ “Ta về mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng người” Câu thơ đầu tiên sử dụng câu hỏi tu từ “mình có nhớ ta” câu thơ thứ hai là tự trả lời điệp từ “ta” lặp lại bốn lần cùng với âm “a” là âm mở khiến câu thơ mang âm hưởng ngân xa tha thiết nồng nàn. Ở đây hoa tượng trưng cho vẻ đẹp thiên nhiên Việt Bắc, còn người là con người Việt Bắc với tấm áo chàm nghèo khổ nhưng đậm đà lòng son. Hoa và người quấn quýt với nhau trong vẻ đẹp hài hòa đằm thắm để tạo nên cái nét riêng biệt độc đáo của vùng đất này. Chính điều ấy đã tạo nên cái cấu trúc đặc sắc cho đoạn thơ. Trong bốn cặp lục bát còn lại câu sáu dành cho nhớ hoa nhớ cảnh câu tám dành cho nhớ người. Cảnh và Người trong mỗi câu lại có những sắc thái đặc điểm riêng thật hấp dẫn. Nhắc đến mùa đông ta thường nhớ đến cái lạnh thấu xương da, cái ảm đạm của những ngày mưa phùn gió bấc, cái buồn bã của khí trời u uất. Nhưng đến với Việt Bắc trong thơ Tố Hữu thì thật lạ. Mùa đông bỗng ấm áp lạ thường Rừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng Từ liên tưởng ấy ta thấy mùa đông trong thơ Tố Hữu cũng lan tỏa hơi ấm của mùa hè chứ không lạnh lẽo hoang sơ bởi màu đỏ của hoa chuối cũng như đang phun trào từ giữa màu xanh của núi rừng. Cùng hiện lên với cái lung linh của hoa chuối ấy là con người của vùng chiến khu lên núi làm nương phát rẫy sản xuất ra nhiều lúa khoai cung cấp cho kháng chiến “Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng”. Đông qua xuân lại tới. Nhắc đến mùa xuân ta liên tưởng ngay đến sức sống mới của cỏ cây hoa lá của trăm loài đang cựa mình thức dậy sau mùa đông dài. Mùa xuân Việt Bắc cũng vậy Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Mùa xuân càng trở nên tươi tắn hơn nữa bởi sự xuất hiện của hình ảnh con người với hoạt động “chuốt từng sợi giang”. Con người đẹp tự nhiên trong những công việc hằng ngày. Từ “chuốt” và hình ảnh thơ đã nói lên được bàn tay của con người lao động cần mẫn tỉ mẩn khéo léo tài hoa nhanh nhẹn chăm chút đó cũng chính là phẩm chất tần tảo của con người Việt Bắc. Mùa hè đến trong âm thanh rộn rã của tiếng ve bức tranh Việt Bắc lại sống động hơn bao giờ hết Ve kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mình Thời điểm ve kêu cũng là thời điểm rừng phách đổ vàng. Động từ “đổ” là động từ mạnh diễn tả sự vàng lên đồng loạt của hoa phách đầu hè. Màu của cây phách đổ vàng cả suối ngàn dường như làm cho ánh nắng của mùa hè và cả tiếng ve kêu râm ran kia nữa cũng trở nên óng vàng ra. Đây là một bức tranh sơn mài được vẽ lên bằng hoài niệm nên lung linh ánh sáng màu sắc và rộn rã âm thanh. Tố Hữu không chỉ có biệt tài trong việc miêu tả vẻ đẹp riêng của từng mùa mà còn có tài trong việc miêu tả sự vận động đổi thay của thời gian và cảnh vật. 👉Bên cạnh Phân Tích Bức Tranh Tứ Bình Bài Thơ Việt Bắc Tặng bạn trọn bộ Thơ Cao Bá Quát -️ Tuyển Tập Trọn Bộ Những Bài Thơ Hay Cảm Nhận Khổ 5 Bài Thơ Việt Bắc Dưới đây là văn mẫu cảm nhận khổ 5 của bài thơ Việt Bắc, mời bạn cùng tham khảo. Tiêu biểu cho giọng thơ rất riêng và độc đáo của Tố Hữu phải nhắc đến bài thơ Việt Bắc – bài thơ là tình cảm, là tinh thần yêu nước của con người Việt Nam. Bài thơ được triển khai theo lối kết cấu đối đáp giữa kẻ ở người đi. “Nhớ gì như nhớ người yêuTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sươngSớm khuya bếp lửa người thương đi vềNhớ từng rừng nứa bờ treNgòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầyTa đi ta nhớ những ngàyMình đây ta đó đắng cay ngọt bùi…” Hiếm có thi sĩ nào mang trong tim nỗi nhớ tha thiết, khắc khoải, cháy bỏng khi dã từ chiến khu Việt Bắc “Nhớ gì như nhớ người yêu”. Một dòng thơ mà hai lần chữ “nhớ” được lặp lại. Ngoài ra, chảy về trong nỗi nhớ niềm thương là cảnh sắc Việt Bắc thơ mộng hiền hòa “Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sương” Những câu thơ như một bức họa gợi cảm về cảnh rừng Việt Bắc thơ mộng, hữu tình. Có đêm trăng huyền ảo, mảnh trăng lấp ló nơi đầu núi, có những chiều tỏa nắng trên nương và hình ảnh những nếp nhà, bản làng thấp thoáng trong sương khói bồng bềnh. Hòa cùng vẻ đẹp bình dị và thơ mộng của thiên nhiên Việt Bắc là hình ảnh con người Việt Bắc rất đỗi thân thương “Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.” Hình ảnh thơ gợi tả tinh tế sự tần tảo, đảm đang, chịu thương, chịu khó của những cô gái nuôi quân nơi chiến khu Việt Bắc. Nhưng đó chẳng phải là kết thúc nỗi nhớ, tình cảm lại tỏa ra tràn ngập cả núi rừng Việt Bắc. Những kỷ niệm chung và riêng đan xen nhau, lần lượt hiện ra trong tưởng tượng của người đi “Nhớ từng rừng nứa bờ treNgòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầyTa đi ta nhớ những ngàyMình đây ta đó đắng cay ngọt bùi….” Biết bao những xúc động bồi hồi cùng những ngọt ngào dưng dưng dồn chứa trong mấy chữ “đắng cay, ngọt bùi” cùng dấu chấm lửng cuối dòng thơ. Người đi muốn nhắn gửi với người ở lại rằng người về xuôi sẽ không quên bất cứ một kỉ niệm, một kí ức nào. Có thể thấy, đoạn thơ ngắn chỉ với 8 câu thơ đã thể hiện rõ nỗi nhớ da diết của người đi Việt Bắc, đó là tấm lòng chân tình của cán bộ kháng chiến với Việt Bắc bằng thể thơ lục bát nhịp nhàng, uyển chuyển; hình ảnh trong sáng giản dị, gợi cảm, đoạn thơ đã tạo nên sức hấp dẫn đối với độc giả. Và đó cùng chính là cái hồn của cả bài thơ Việt Bắc nói chung. 👉Bên cạnh Cảm Nhận Khổ 5 Bài Thơ Việt Bắc tặng bạn cách Phân Tích Bài Thơ Khi Con Tu Hú ❤️ Những Bài Cảm Nhận Hay Nghị Luận Bài Việt Bắc Nghị luận về bài thơ Việt Bắc sao cho ấn tượng và hay nhất. Tham khảo ngay cách làm dưới đây nhé! Bài thơ Việt Bắc được viết theo thể lục bát tạo nên âm hưởng nhẹ nhàng, trầm bổng mà lắng sâu trong lòng người đọc. Đây chính là một sự khéo léo tạo nên thành công của bài thơ chính trị mà trữ tình, dạt dào cảm xúc này. Tác giả mở đầu bài thơ Việt Bắc bằng sự nuối tiếc, quyến luyến, bịn rịn của người ở lại và kẻ ra đi trong một khung cảnh tràn đầy nhớ thương Mình về mình có nhớ taMười lăm năm ấy thiết tha mặn nồngMình về mình có nhớ khôngNhìn cây nhớ núi nhìn sông nhớ nguồn Những câu thơ chính là tâm trạng của người ở lại trong sự níu kéo và tiếc nuối khi phải chia xa những người chiến sỹ cách mạng đã bao nhiêu năm gắn bó. Tác giả đặt đại từ “ta” và “mình” thể hiện sự gắn bó khăng khít, son sắt và chung thủy. Tâm sự của người ở lại khiến cho người ra đi không đành lòng bước đi. Tiếng nói đó lại làm chực trào nhớ thương và những kỉ niệm khó quên. Tâm trạng ấy được gói gọn trong từ “bang khuâng” như dung dằng, níu kéo chẳng muốn bước đi. Suốt 15 năm sống và gắn bó với mảnh đất nơi đây, đồng đội và đồng bào đã phải trải qua bao nhiêu cay đắng, ngọt bùi, san sẻ cho nhau từng bữa cơm giấc ngủ. Những năm tháng gian khổ ấy đâu chỉ kể với nhau trong vài câu chữ như thế này, nhưng chính câu chữ đã khiến cho cảm xúc tràn ra, không thể thôi nhớ và thôi mong. Ta » và mình dường như hòa quyện với nhau thành một thể thống nhất, không tác rời nhau. Người ra đi một mực khẳng định rằng mặn mà đinh ninh ». Hai từ đinh ninh » như ghim chặt vào lòng người đọc tấm lòng son sắt và thủy chung trước sau như một. Đó là tình cảm hết sức thiêng liêng và cao cả. Chỉ với vài bước phác họa bức tranh tứ bình về thiên nhiên và con người nơi đây hiện lên một cách vẹn tròn, ý nghĩa, tươi đẹp nhất Ta về mình có nhớ ta…Nhớ cô em gái hái măng một mình Trong bức tranh ấy không chỉ có hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, hùng vĩ mà còn xuất hiện thêm hình ảnh con người chân chất, mộc mạc nhưng lại tình cảm và ý nghĩa biết lẽ đây là đoan thơ hay nhất, đẹp nhất, trữ tình nhất trong bài thơ Việt Bắc. Nó chính là điểm sáng để cả bài thơ tràn đầy tình yêu thương và tinh thần lạc quan nhất. Diệp từ nhớ trong bài thơ Việt Bắc được lặp đi lặp lại rất nhiều lần khiến cho nỗi nhớ trong cả bài thơ dường như tràn ra lênh láng, cảm xúc của tác giả cũng như vỡ òa, dội lên mãnh liệt. Với giọng điệu không còn dìu dặt, tha thiết đặc trưng của thể lục bát nữa mà đã chuyển sang sự hào hùng, vang dội khi kể về những trận chiến giữa núi rừng Việt Bắc. Đọc những vần thơ này, chúng ta nhận ra được hài khí Đông A thật mãnh mẽ và quyết liệt, dữ dội trong lòng của tác giả. Những năm tháng đó, những cuộc chiến đó vẫn chưa hề xóa nhòa trong lòng quân và dân. 👉Bên cạnh Nghị Luận Bài Việt Bắc Tặng bạn trọn bộ Tiếng Gà Trưa Xuân Quỳnh ❤️ Văn Mẫu Phân Tích Hay Bài Thơ Việt Bắc Lớp 12 Trong chương trình ngữ văn 12 các bạn học sinh chỉ được học một phần đoạn đầu của bài thơ Việt Bắc mà thôi. Cùng đọc lại trước khi phân tích nhé! Thơ Việt Bắc lớp 12 👉Ngoài Bài Thơ Việt Bắc Lớp 12 Chia sẻ đến bạn Phân Tích Bức Tranh Tứ Bình Việt Bắc Tố Hữu ❤️ Cảm Nhận Bài Thơ Việt Bắc Ra Đời Trong Hoàn Cảnh Nào Giới thiệu đến bạn hoàn cảnh ra đời vô cùng đặc biệt của bài thơ Việt Bắc dưới đây. Sau chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ 7-5-1954, Hiệp định Giơnevơ được kí kết, hoà bình được lập lại, một trang sử mới của đất nước và một giai đoạn mới của cách mạng được mở ra. Tháng 10-1954, các cơ quan của Trung ương Đảng và Chính phủ rời chiến khu Việt Bắc, nơi đã che chở, nuôi dưỡng cho cách mạng trong suốt những năm trường kì chống thực dân Pháp trở về Hà Nội. Nhân sự kiện có tính chất thời sự và lịch sử ấy, Tố Hữu – một cán bộ của Đảng, một nhà thơ lớn của cách mạng đã sáng tác bài thơ “Việt Bắc” vào tháng 10-1954. Bài thơ đã có vinh dự được lấy làm tên chung cho cả tập thơ “Việt Bắc”, một đỉnh cao của thơ Tố Hữu và cũng là một tác phẩm xuất sắc của thơ Việt Nam thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp. 👉Ngoài Bài Thơ Việt Bắc Ra Đời Trong Hoàn Cảnh Nào bật mí đến bạn Nhớ Con Sông Quê Hương Tế Hanh❤️️Phân Tích Bài Thơ Trên đây là những phân tích và cảm nhận về bài thơ Việt Bắc hay và ý nghĩa nhất! Cảm ơn bạn đã tham khảo tại

ngày xuân mơ nở trắng rừng